27 Vì, kìa, những kẻ xa Chúa sẽ hư-mất;
Chúa sẽ hủy-diệt hết thảy kẻ nào thông-dâm, xây-bỏ Chúa.
28 Nhưng lấy làm tốt thay cho tôi đến gần Đức Chúa Trời;
Tôi nhờ Chúa Giê-hô-va làm nơi nương-náu mình,
Đặng thuật lại hết thảy các công-việc Ngài.
Than-thở vì kẻ thù-nghịch đã phá hoang xứ
Thơ A-sáp làm, để dạy-dỗ
741 Đức Chúa Trời ôi! vì sao Chúa bỏ chúng tôi luôn luôn?
Nhơn sao cơn giận Chúa nổi phừng cùng bầy chiên của đồng cỏ Chúa?
2 Xin hãy nhớ lại hội Chúa mà Chúa đã được khi xưa,
Và chuộc lại đặng làm phần cơ-nghiệp của Chúa;
Cũng hãy nhớ luôn núi Si-ôn, là nơi Chúa đã ở.
3 Cầu-xin Chúa đưa bước đến các nơi hư-nát đời đời:
Kẻ thù-nghịch đã phá-tan hết trong nơi thánh.
4 Các cừu-địch Chúa đã gầm-hét giữa hội Chúa;
Chúng nó dụng cờ chúng nó để làm dấu-hiệu.
5 Chúng nó giống như kẻ giơ rìu lên
Trong đám rừng rậm kia.
6 Bây giờ chúng nó dùng rìu và búa
Đập bể hết thảy vật chạm-trổ.
7 Chúng nó đã lấy lửa đốt nơi thánh Chúa,
Làm cho chỗ danh Chúa ở ra phàm đến đất.
8 Chúng nó nói trong lòng rằng: Chúng ta hãy hủy-phá chung cả hết thảy đi.
Chúng nó đã đốt các nhà hội của Đức Chúa Trời trong xứ.
9 Chúng tôi chẳng còn thấy các ngọn cờ chúng tôi;
Không còn đấng tiên-tri nữa,
Và giữa chúng tôi cũng chẳng có ai biết đến chừng nào...
10 Đức Chúa Trời ôi! kẻ cừu-địch sẽ nói sỉ-nhục cho đến chừng nào?
Kẻ thù-nghịch há sẽ phạm danh Chúa hoài sao?
11 Sao Chúa rứt tay lại, tức là tay hữu Chúa?
Khá rút nó ra khỏi lòng, và tiêu-diệt chúng nó đi!
12 Dầu vậy, Đức Chúa Trời là Vua tôi từ xưa,
Vẫn làm sự cứu-rỗi trên khắp trái đất.
13 Chúa đã dùng quyền-năng Chúa mà rẽ biển ra,
Bẻ gãy đầu quái-vật trong nước.
14 Chúa chà-nát đầu lê-vi-a-than,
Ban nó làm thực-vật cho dân ở đồng vắng.
15 Chúa khiến suối và khe phun nước,
Và làm cho khô các sông lớn.
16 Ngày thuộc về Chúa, đêm cũng vậy;
Chúa đã sắm-sửa mặt trăng và mặt trời.
17 Chúa đã đặt các bờ-cõi của đất,
Và làm nên mùa hè và mùa đông.
18 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nhớ rằng kẻ thù-nghịch đã sỉ-nhục,
Và một dân ngu-dại đã phạm đến danh Ngài.
19 Xin chớ phó cho thú dữ linh-hồn bò-câu-đất của Chúa;
Cũng đừng quên hoài kẻ khốn-cùng của Chúa.
20 Xin Chúa đoái đến sự giao-ước;
Vì các nơi tối-tăm của đất đều đầy-dẫy sự hung-bạo.
21 Nguyện kẻ bị hà-hiếp chớ trở về hổ-thẹn;
Nguyện kẻ khốn-cùng và người thiếu-thốn ngợi-khen danh Chúa.
22 Hỡi Đức Chúa Trời, hãy chổi-dậy, binh-vực duyên-cớ Chúa.