- Người Italia
- Cây thập ác màu đen nằm trên ngực
- Không vết khắc, không bóng, chẳng hoa văn
- Gia đình anh, dòng họ anh nghèo hèn
- Và anh là đứa con trai duy nhất…
- Hỡi người Napoli còn rất trẻ trung
- Sao chết trên cánh đồng Nga trắng tuyết?
- Sao không thể làm một người hạnh phúc
- Ở vùng vịnh xanh nổi tiếng của mình?
- Ở ngoại ô Mozdok, ta giết anh
- Miền núi lửa xa xăm từng mơ ước!
- Ta đây ở vùng Volga bát ngát
- Từng mơ một lần dạo với du thuyền!
- Nhưng bởi vì ta không mang súng lục
- Đến cướp bóc mùa hè Italia
- Vì trên đất Thánh Raffaelo
- Đạn của ta không bao giờ gầm rít.
- Ta bắn ở đây! Nơi ta sinh ra
- Ta tự hào với bạn bè thân thiết
- Nơi bài Bylina về nhân dân ta
- Không bao giờ vang lên qua bản dịch
- Chẳng lẽ ở nơi sông Đông uốn khúc
- Người nước ngoài đã học, đã hiểu ra?
- Đất của ta – Nước Nga, Nga-la-tư
- Chẳng lẽ anh từng gieo trồng, cày cuốc?
- Không! Người ta chở anh đến bằng xe lửa
- Để chiếm làm những thuộc địa xa xăm
- Để cây thập ác trong rương gia đình
- Lớn bằng thập ác ở trên mộ chí.
- Ta không cho phép biến quê hương ta
- Thành khoảng bao la của bờ bến lạ!
- Ta nổ súng – không có điều chính nghĩa
- Nào chính nghĩa hơn viên đạn của ta.
- Ở nơi này anh chưa sống, chưa từng
- Nhưng bỏ mạng trên cánh đồng tuyết trắng
- Để bầu trời Italia xanh thắm
- Lắp kính trong đôi con mắt vô sinh…
- Bài ca
- Để em không khổ sở vì bụi bặm
- Để gió không trùm dấu vết của em
- Anh đã bế em trên tay cẩn thận
- Rồi đặt người yêu vào giữa mây xanh.
- Rồi khi anh đuổi theo gió, lao nhanh
- Khi anh đang vội vàng thôi thúc ngựa
- Thì em trên cao hãy dồn mây xanh
- Và hãy nhìn sang phía anh, em nhé!..
- Anh không là chồng hay bạn của em
- Anh chỉ có việc làm theo dấu vết
- Hôm nay trao em cả bầu trời xanh
- Còn ngày mai anh sẽ trao quả đất!
- Cái chết
- Cây hạnh nhân nở hoa hằng năm
- Và hạnh nhân tàn lụi…
- Hàng tỷ người trên hành tinh
- Đã kịp trở về cát bụi…
- Chúng ta tiếc thương gì người đã chết!
- Với tôi – không chút mảy may!
- Xin hãy thương cho tôi đây!
- Vì tôi hãy còn phải chết!
- Ngụ ngôn
- Huyền thoại xưa kể rằng như vậy
- Rằng đã có từ hàng tỷ năm:
- Sấm là chàng trai của một ngôi làng
- Còn chớp là cô gái.
- Ai biết được khi nào và tại sao
- Chớp lóe sáng còn sấm đì đùng nổ?
- Nhờ khoa học đã cho ta biết rõ
- Về cái điều mà ta vẫn phân vân.
- Sấm và chớp đã hẹn ngày gặp nhau
- (Ngày gặp này – vẫn là điều bí ẩn).
- Trước mặt họ là thế giới tình yêu
- Chỉ có điều cứ mỗi ngày một lớn.
- Khoảng trời xanh mênh mông tỏa sáng
- Những chú voi đang gặm cỏ bên thềm
- Dân chài lưới chuẩn bị cho bữa sáng
- Đang làm lòng những con ngư long.
- Và dòng nước cũng vô cùng to lớn
- Tất cả đều to, nhưng có một điều:
- Những con họa mi bên sông im tiếng
- (Chưa bao giờ có chuyện thế kia).
- Trên đầu họ cả trăm năm chuyển động
- Lúc bấy giờ quá sớm để thành hôn…
- Rồi theo dòng thời gian vụt đến
- Và giờ khắc mong muốn được thành hôn.
- Người quen biết và không quen uống rượu
- Những người khách lử lả với hơi men
- Và ngay cả những ai còn tỉnh táo
- Vẫn hô to những tiếng: Hôn! Hôn!
- Chàng Sấm ngồi với vẻ mặt trầm ngâm
- Nghĩ rằng có lẽ nên cần nói nhỏ?
- Còn nàng chớp với vẻ ngượng ngùng
- Có thể, vẻ khiêm nhường chưa đủ?
- - Nào uống mừng tân hôn! Xin chúc mừng!
- Cơn giông đầu tiên ra đời như vậy.
- Tia chớp lóe sáng, sấm nổ đì đùng
- Hàng tỷ năm họ hai người thế đấy…
- Hãy để tình yêu ở trong vũ trụ
- Sẽ nhắc về chung thủy ở trần gian
- Hỡi người vợ thân yêu và người mẹ
- Lóe sáng lên, anh sẽ nổ đì đùng!
- Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng
|
- Итальянец
- Черный крест на груди итальянца,
- Ни резьбы, ни узора, ни глянца,-
- Небогатым семейством хранимый
- И единственным сыном носимый...
- Молодой уроженец Неаполя!
- Что оставил в России ты на поле?
- Почему ты не мог быть счастливым
- Над родным знаменитым заливом?
- Я, убивший тебя под Моздоком,
- Так мечтал о вулкане далеком!
- Как я грезил на волжском приволье
- Хоть разок прокатиться в гондоле!
- Но ведь я не пришел с пистолетом
- Отнимать итальянское лето,
- Но ведь пули мои не свистели
- Над священной землей Рафаэля!
- Здесь я выстрелил! Здесь, где родился,
- Где собой и друзьями гордился,
- Где былины о наших народах
- Никогда не звучат в переводах.
- Разве среднего Дона излучина
- Иностранным ученым изучена?
- Нашу землю - Россию, Расею -
- Разве ты распахал и засеял?
- Нет! Тебя привезли в эшелоне
- Для захвата далеких колоний,
- Чтобы крест из ларца из фамильного
- Вырастал до размеров могильного...
- Я не дам свою родину вывезти
- За простор чужеземных морей!
- Я стреляю - и нет справедливости
- Справедливее пули моей!
- Никогда ты здесь не жил и не был!..
- Но разбросано в снежных полях
- Итальянское синее небо,
- Застекленное в мертвых глазах...
- Песенка
- Чтоб ты не страдала от пыли дорожной,
- Чтоб ветер твой след не закрыл,—
- Любимую, на руки взяв осторожно,
- На облако я усадил.
- Когда я промчуся, ветра обгоняя,
- Когда я пришпорю коня,
- Ты с облака, сверху нагнись, дорогая,
- И посмотри на меня!..
- Я другом ей не был, я мужем ей не был,
- Я только ходил по следам,—
- Сегодня я отдал ей целое небо,
- А завтра всю землю отдам!
- Смерть
- Каждый год и цветет
- И отцветает миндаль...
- Миллиарды людей
- На планете успели истлеть...
- Что о мертвых жалеть нам!
- Мне мертвых нисколько не жаль!
- Пожалейте меня!
- Мне еще предстоит умереть!
- Басня
- Было так - легенды говорят -
- Миллиарды лет тому назад:
- Гром был мальчиком такого-то села,
- Молния девчонкою была.
- Кто мог знать - когда и почему
- Ей сверкать и грохотать ему?
- Честь науке - ей дано уменье
- Выводить нас из недоуменья.
- Гром и Молния назначили свиданье
- (Дата встречи - тайна мирозданья).
- Мир любви пред ним и перед ней,
- Только все значительно крупней.
- Грандиозная сияла высь,
- У крылечка мамонты паслись,
- Рыбаков артель себе на завтрак
- Дружно потрошит ихтиозавра.
- Грандиозная течет вода,
- Грандиозно все, да вот беда:
- Соловьи не пели за рекой
- (Не было же мелочи такой).
- Над влюбленными идут века.
- Рановато их женить пока...
- Сквозь круговорот времен домчась,
- Наступил желанный свадьбы час.
- Пили кто знаком и незнаком,
- Гости были явно под хмельком.
- Даже тихая обычно зорька
- Всех шумней кричит фальцетом:- Горько!
- Гром сидит задумчиво: как быть?
- Может, надо тише говорить?
- Молния стесняется - она,
- Может, недостаточно скромна?
- - Пьем за новобрачных! За и за!-
- Так возникла первая гроза.
- Молния блестит, грохочет гром.
- Миллиарды лет они вдвоем...
- Пусть любовь в космическом пространстве
- О земном напомнит постоянстве!
- Дорогая женщина и мать,
- Ты сверкай, я буду грохотать!
|